Blog: ϲʿֱֳ thay đổi cuộc đời tôi
Tôi là Phan Bảo Hà, tình nguyện viên bảo tồn rùa biển Côn Đảo tháng 8/2015. Năm đó, cũng vì cái “máu” trải nghiệm, sự yêu thích những gì thuộc về tự nhiên mà tôi đăng kí tham gia chương trình của ϲʿֱֳ. Chẳng ngờ rằng, chuyến đi kéo dài hơn dự kiến do bão, và do cả ... tình yêu quá lớn ấy mà cuộc sống của tôi thay đổi.
Tôi đã sống ở Đà Lạt 7 năm rồi, có nhiều bạn bè, mối quan hệ. Ở Đà Lạt có nhóm do những người nước ngoài sinh sống lập ra - Keep Dalat Clean - dọn rác định kỳ hàng tháng quanh thành phố. Bản thân tôi và các bạn mỗi lần đi cắm trại ở suối vàng đều dọn rác đem về, không khoa trương ồn ào, cũng ít khi kể với ai. Tôi thích làm những việc thầm lặng, nhưng khiến bản thân thỏa mãn và tự hào vì tinh thần môi trường, thiên nhiên của mình.
Chuyến đi tình nguyện tại đảo Bảy Cạnh – Côn Đảo đã cho tôi những ngày đẹp nhất. Đó là trải nghiệm sống gần gũi với thiên nhiên, bình yên tự tại không hề lo nghĩ, ở một nơi không có internet, sóng điện thoại, điện nước hạn chế, các nguồn tài nguyên đều phải tiết kiệm, giống như một cuộc đời khác. Tôi viết nhật ký trong đợt tình nguyện đó mỗi ngày nhưng chưa giở ra đọc lại vì sợ sẽ sống lại cảm xúc của những ngày hôm đó, rồi lại nhớ, lại buồn: bình yên có, dữ dội có, kinh hoàng có, ngọt ngào có, lạ lẫm có. Tất cả những trải nghiệm trong chuyến đó đều độc nhất: tôi thấy hàng trăm rùa con chết vì lưới cào, thấy 1 con rùa mẹ bị xẻ thịt, được thấy biển sáng lấp lánh ánh lân tinh, làm việc mệt rồi ngủ quên dưới trời mưa, tỉnh dậy thì thấy một con rùa đang đẻ trứng bên cạnh mình, và một lần bị kẹt trên đảo một mình do bão sau khi mọi người đã về hết.
Trong đợt đi thực tập ở Lý Sơn ít lâu sau đó, chứng kiến được những tác động môi trường ở Lý Sơn, tôi đã nói lên những kiến thức về bảo tồn học được trong thời gian ở Côn Đảo, nó làm mọi người ngạc nhiên và ấn tượng.
Nhớ rùa, nhớ biển xanh, cát trắng, nhớ cái khoảng không không khói bụi, không sóng điện, internet mà chỉ có sóng biển bạc đầu, tôi quyết định nghỉ việc ở Đà Lạt và chuyển ra Côn Đảo để làm Hướng dẫn viên du lịch. Tôi quyết định rất nhanh, từ khi phỏng vấn tới khi bay ra đó chỉ có 2 ngày, một phần cũng vì thích Côn Đảo, thích thiên nhiên, vẻ đẹp còn hoang sơ, một phần cũng là muốn trải nghiệm những thứ mới mẻ. Những trải nghiệm quý giá mà tôi có được qua chuyến tình nguyện năm đó bây giờ trở thành câu chuyện mà tôi chia sẻ cho khách du lịch mỗi lần đi dẫn tour. Tôi được gặp nhiều người từ khắp nơi, được thấy cách tư duy cách sống của họ đã truyền cho tôi cảm hứng để trau dồi bản thân. Và tôi thấy mình may mắn hơn hết thảy những bạn tình nguyện viên cùng đợt, vì có lẽ chỉ mình tôi được gắn bó với vùng biển đảo này lâu hơn để góp phần bảo vệ thiên nhiên nơi đây.